Kinh nghiệm du lịch Đà Lạt cho người sợ lạnh: Đi chơi mà không run, không thì ở nhà ôm gấu

Đà Lạt thì ai cũng bảo đẹp, kiểu đẹp mơ màng, sáng sương mù, chiều nắng vàng, tối thì lạnh teo… mà nói thật, tao sợ lạnh lắm. Đi Đà Lạt mà cứ run cầm cập, răng đánh lập cập thì còn gì là vui? Thế nên tao đã tự đúc kết kinh nghiệm du lịch Đà Lạt kiểu người sợ lạnh, vừa sướng vừa ấm, không thì thà ở nhà ôm gấu cho rồi. Note lại ngay để đi Đà Lạt mà không thành củi khô nhé!
Nội dung
Đừng dại dậy sớm ngắm sương mù, lạnh lắm
Tao thấy mấy đứa đi Đà Lạt cứ thích dậy 5h sáng để ngắm sương mù, săn mây. Nghe thì thơ, nhưng thực tế là lạnh muốn xỉu, đứng 5 phút là mũi đỏ như chú hề. Tao thì không, ngủ tới 8h, tỉnh dậy kéo rèm ra ngắm sương từ trong phòng, vừa ấm vừa chill. Đi Đà Lạt kiểu tao là phải ở homestay có cửa sổ to, giá tầm 400-500k/đêm, sáng mở mắt ra là thấy đồi thông, sương bay lượn, mà mình thì vẫn quấn chăn ấm. Đừng cố ra ngoài sớm, không là cảm lạnh, đi chơi mà như đi... dưỡng bệnh.
Ăn uống phải nóng sốt, không là toi
Đà Lạt lạnh, nên đồ ăn phải nóng, không thì vừa ăn vừa run. Tao recommend vài món mày nên thử: bánh tráng nướng (30k/cái), lẩu gà lá é (200k/nồi cho 2 người), bánh mì xíu mại (25k/phần). Bánh tráng nướng thì nóng hổi, phô mai chảy, cắn miếng là ấm cả người. Lẩu gà lá é thì thơm, cay nhẹ, ăn xong toát mồ hôi, lạnh mấy cũng không sợ. Còn bánh mì xíu mại thì phải ăn ở quán Hoàng Diệu, chấm bánh mì vào nước chấm nóng, thêm quả trứng lòng đào, ngon quên sầu. Đừng dại uống nước đá, không là tối về ôm bụng khóc.
Đi chơi thì chọn chỗ trong nhà, đừng ra ngoài nhiều
Đà Lạt có mấy chỗ ngoài trời đẹp thật, như đồi chè Cầu Đất hay hồ Tuyền Lâm, nhưng lạnh lắm, gió thổi vù vù, đứng 10 phút là tê tay. Tao sợ lạnh nên toàn chọn mấy chỗ trong nhà mà vẫn vui. Ghé quán cà phê Horizon ở Trại Mát, giá đồ uống 50k/ly, ngồi trong nhà kính, vừa ấm vừa ngắm được view đồi thông. Hoặc đi Cây Thông Cô Đơn, nhưng đừng leo xuống tận nơi, đứng trên cao chụp ảnh là đủ, không là lạnh run. Tối thì ghé quảng trường Lâm Viên, chụp với hoa dã quỳ, nhưng nhớ mặc áo dày, không là thành người tuyết.
Mặc đồ thì phải kín, không là hối hận
Đừng nghe mấy đứa bảo “Đà Lạt lạnh nhẹ thôi, mặc phong phanh cho đẹp”. Đẹp thì đẹp thật, nhưng lạnh thì có thật! Tao đi Đà Lạt toàn mặc áo len, áo khoác dày, thêm khăn quàng cổ, đội mũ len, nhìn như gấu bông nhưng ấm. Nhiệt độ Đà Lạt tầm 15-20 độ, mà tối xuống còn 10 độ, không đùa được đâu. Mày mà mặc váy mỏng để sống ảo thì xác định vừa chụp vừa run, ảnh lên đẹp mà người thì… xanh lè. Nhớ mang giày kín, đừng đi sandal, không là ngón chân tím tái.
Đừng đi bộ nhiều, thuê xe máy cho khỏe
Đà Lạt đồi dốc nhiều, đi bộ một lúc là mỏi chân, mà lạnh nữa thì càng lười. Thuê xe máy là chân ái, giá 120k/ngày, đổ xăng thêm 50k là vi vu cả ngày. Đạp xe thì cũng được, nhưng mày mà lười như tao thì đừng, không là đạp 5 phút đã thở hổn hển. Chạy xe máy vừa tiện, vừa ngắm cảnh, lại không lo mệt. Nhớ chạy chậm, đường Đà Lạt dốc mà nhỏ, không là té thì ngại lắm.
Chốt
Đi Đà Lạt kiểu người sợ lạnh là phải biết cách, ăn nóng, mặc ấm, chơi chỗ kín gió. Đừng cố làm anh hùng chịu lạnh, không là về nhà ốm thì khổ. Đà Lạt đẹp, nhưng mày phải sướng thì mới thấy đẹp.